Truyện ngắn dịch
       
Thơ
       
Thơ dịch Truyện ngắn khuyết danh Truyện ngắn Truyện dịch cực ngắn
       
30/5/12

Nối dõi - Nguyễn Bính

Nối dõi
Nguyễn Bính

            Hôm nay, vợ hắn vừa cho ra đời một cô con gái xinh xắn. Hắn vui lắm, hết ngắm vợ lại ngắm con và tủm tỉm cười. Không bù cho cái ngày ấy, cái ngày mà vợ hắn đi siêu âm và biết trước là sẽ sinh con gái. Hắn bắt vợ đi phá thai! Hắn cần một thằng cu chứ không cần một con vịt trời. Hôm vợ chồng hắn to tiếng tôi có mặt. Ghét hắn lắm nhưng tôi vẫn nói:
            - Bỏ đi là phải, báu vào cái đồ con gái.
            Vợ hắn nhìn tôi ngạc nhiên, tôi nói tiếp:
            - Hôm nọ tớ vừa gặp một tay đánh vợ.
            - Vợ nó hư, nện cho một trần là phải. - Hắn nói.
            - Đâu chỉ có hư, vợ nó còn có tội. - Tôi nói.
            - Tội gì? - Hắn hỏi.
            - Tội không biết đẻ con trai.
            - Đánh đau không?
            - Nằm bệt xuống đất vẫn còn đánh.
            - Ông vào can chứ?
            - Chẳng thèm can, đứng nhìn cho sướng mắt.
            - Phường ích kỷ! - Hắn chép miệng.
            - Chưa ăn thua gì! Hôm qua gặp lão H đánh con gái.
            - Đánh đau không?
            - Con bé phải đi viện.
            - Tội gì?
            - Tội là con gái.
            - Phường thú vật. - Hắn chau mày. - Ông vào can chứ?
            - Chẳng thèm can, đứng nhìn người khác can.
            - Sao lại có những người bố như vậy chứ, không còn tính người. - Hắn sa sầm mặt tức giận.
            - Chưa hết. Hôm nay...
            - Hôm nay sao?
            - Gặp một thằng cãi nhau với vợ.
            - Vì lý do gì?
            - Vợ hắn có mang con gái mà hắn lại thèm có một mụn con trai. Hắn bắt vợ đi phá thai. Hắn muốn giết con gái hắn. Hắn là một kẻ độc ác, ác hơn cả phường thú vật!
            - À...
            Mặt hắn đỏ dần rồi tím lại.
            Sau đó tôi đã không gặp lại hắn và cũng không biết chuyện gia đình hắn về sau thế nào.
            Vợ tôi đang mang bầu lần đầu, bác sĩ bảo phải đi khám thường xuyên để theo dõi sức khoẻ của người mẹ và sự phát triển của thai nhi. Tôi không ngờ lại được gặp hắn trong bệnh viện. Nhìn hắn, nhớ lại cái mặt hắn hôm ấy tôi bật cười. Vợ tôi ngồi bên không hiểu ngơ ngác hỏi: "Anh cười gì thế?"

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

namkts57@gmail.com