Thơ gom về: Mùa Thu - 1
LỤC BÁT MÙA THU
Mùa thu, mùa lá vàng rơi.
Nước thu trong vắt, thu trời xanh
xanh.
Nắng thu cái nắng hanh hanh,
đừng rám trái bưởi trên cành Thu
ơi!
Hoe hoe lúa muốn chín rồi.
Bâng khuâng tìm biếc phía trời
hoàng hôn.
Heo may cho dạ bồn chồn.
Chẳng tương tư cũng nhẹ buồn em
ơi!
Tứ thu buông dịu lòng người.
Giăng giăng lục bát tơ trời vương
vương...
Nguồn: Vầng trăng trong mưa, NXB Mỹ Thuật, Hà Nội 2002.
THU MUỘN
Lửa bàng thắp đỏ một góc ao,
Đôi bóng xoan đào, nhẹ sóng chao.
Tiền tuyến người đi lòng bịn rịn,
Mặt ao thu sắc đỏ đến nao nao.
Bao năm theo dòng đời ngược xuôi,
Ký ức ao thu sóng lửa sôi.
Năm tháng cháy mình cùng năm
tháng,
Bàng xưa, xoan cũ bóng còn soi?
Tóc đã hoa râm ta về đây,
Ao xưa, thu muộn lá rơi đầy.
Heo may vò rối hình bóng cũ,
Đôi bóng xoan gầy sóng lay lay.
Nguồn: Hoàng hôn không yên lặng, NXB Văn học, 2006.
ĐƯỜNG HEO MAY
Ấm mềm giọt nắng đấy ư?!
Về đi
ơi hỡi!
mùa thu, hỡi người!
Nhạt nhoà
sắc đỏ phượng rơi
Một trời quan tái
một trời nhớ thương…
Năm canh,
lạc giấc, đêm trường
Mịt mờ mộng ảo
lạc đường heo may
Lá vàng chớm điểm hàng cây
Mỏi mòn
ta đợi bàn tay
dịu dàng.
Rượu quê
một chén mơ màng
Về đi!
Trăng ủ tàng tàng men quê!
Nguồn: Chạng vạng hoa đèn, NXB Hội Nhà văn, 2011
LỤC BÁT GIAO MÙA
Nhặt khoan thưa thớt mưa rào.
Bàng già lặng trút chiến bào phôi
pha.
Trong veo mây trắng la đà.
Nắng hoe hoe nắng, trăng ngà ngà
xanh.
Dịu dàng dáng cúc thanh thanh,
Nhuộm vàng những sợi mong manh tơ
lòng.
Hoàng hôn tim tím nhớ mong.
Sương chiều buông kín mênh mông nỗi
chiều.
Heo may lay bóng xiêu xiêu.
Chớm Thu, Đông đã ít nhiều ngóng
trông.
Giăng giăng lục bát bềnh bồng
Tơ lòng trời cũng đem hong giữa trời!
Nguồn: Chạng vạng hoa đèn, NXB Hội Nhà văn, 2011
NHỚ MÙA THU VÀNG VÀ PAU-TỐP-XKI
Tiếng thu gọi lối thu xưa,
Nét thu hương cũ đón đưa sắc vàng.
Ngỡ dĩ vãng, ngỡ hoang tàn,
Ngỡ xa xăm ấy đã ngàn ngạt xa...
Tóc sương trắng vạt sương tà,
Nhớ thu Nga chợt nhớ hoa Hồng
Vàng.
Bạch dương trắng nẻo xốn xang,
“Bông hồng vàng”(*) ấy,
ngỡ ngàng
chiêm bao!
(*) Bông hồng vàng: tập truyện ngắn của Pauxtốpxki.
Nguồn: Chạng vạng hoa đèn, NXB Hội nhà văn, 2011
GỌI MÙA
Vàng thu chớm trên mắt lá,
Mắt ngày mầu nắng đã ươm tơ.
Gió thu se gọi những sắc mơ, reo
lá gọi gió về xạc xào vui cùng lá.
Tiếng ve chiều rơi theo tàn hạ,
liêu xiêu oi ả chút cuối mùa.
Sắc hoàng hôn pha khói xanh mờ,lam
mái rạ dưới tóc tre xanh bóng.
"Xuân bất tái lai", xuân lòng mong ngóng!
Thu đã về, ở lại hay đi?
Trong cô tịch miền đêm, thời gian
khép mở những gì?
Để tâm tưởng,
trải cõi lòng theo bụi hồng mùa trần
thế!
Cõi đi về bốn mùa da diết thế,
Sao mùa ơi không ở lại chốn nhân
gian?!
Một chiếc thu rơi, một ánh sắc
vàng.
Một chút nắng dịu dàng đa cảm.
Một chút heo may cho lòng se man
mác,
Và đường chiều cứ tim tím nét liêu
xiêu...
In lên hoàng hôn một cuống lá thu
chiều
Trong sắc tím lá vàng rơi
xoay tròn báo mùa đi - đến?!
Nguồn: Chạng vạng hoa đèn, NXB Hội Nhà văn, 2011
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
namkts57@gmail.com