Truyện ngắn dịch
       
Thơ
       
Thơ dịch Truyện ngắn khuyết danh Truyện ngắn Truyện dịch cực ngắn
       
3/3/13

Mùa Xuân - (Tranh và thơ)


                      Một thoáng - Tranh sơn dầu Nguyễn Hoài Nam


Cuối lối mòn - Mùa Xuân ơi!



Lối mòn - mòn  nếp tư duy.
Lối mòn - mòn trong giấc mộng.
Lối mòn - rộng biển trầm tư, mặn mòi xao động, 
lấp lánh đến nôn nao!

Cuối lối mòn - mùa xuân ơi, da diết làm sao!
Theo lối gió, hanh hao đường quen thuộc,
Ta đi, cả trong mơ, không chùn bước.
Cuối lối mòn,  em! - ánh lửa - xuân ơi!

  Bến hứa, mùa xuân, hy vọng xóa đơn côi, xóa đói rét ấm nồng 
hơi lửa ấm!       
  Ánh lửa, lối mòn theo gió mây đưa đón, tiếng quê hương lửa réo 
gọi Xuân hồng...
    
   
  Áo Thanh xuân, vẫn treo chốn cũ mơ mòng, mầu ngả bạc, 
còn nồng hương sắc trẻ? 
  Măng biếc xanh, vươn phía trời cao mới mẻ. Mầu thời gian
lên nước xám tre già.
  Có bến nào lặng bão tố mưa sa!  đa đoan thế, nên heo may 
se mầu biếc!
  Cuối lối mòn, ánh lửa - giục ta bước tiềp, biết bao lần biêng biếc - 
sắc xuân qua !

Một lối mòn, chân mòn đá 
có nhạt nhòa!?

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

namkts57@gmail.com