Truyện ngắn dịch
       
Thơ
       
Thơ dịch Truyện ngắn khuyết danh Truyện ngắn Truyện dịch cực ngắn
       
14/6/12

Đêm hè, Tiễn hạ - Phạm Ngọc San

Đêm hè

Trăng hư ảo, oi nồng rất thực,
Trăng lung linh, bàng bạc nhân gian.
Mờ hơi đất chao nghiêng bóng nguyệt,
Gió đâu rồi, sao cứ mải lang thang!

Trên tầng cao mềm mại nhẹ nhàng,
Mây mượn gió tạo muôn hình kì ảo.
Cây dưới đất tắm trăng cao đạo,
Bóng nhập nhòa trong ánh xanh mơ.

Ông Thần nông lưng gập bao giờ,
Chắc vụ chiêm này nặng hạt.
Mặt ruộng lóa muôn mảnh trăng bàng bạc,
Nhấp nhô đoá gốc rạ trăng treo.

Một đêm hè lồng lộng trong veo,
Gió câm lặng, oi nồng câm lặng.
Dế đắm mình trong đêm thanh vắng
Một tiếng ru, xao động cả không gian.

Tiễn Hạ

           Ta nghe  tiếng bước chân mùa hạ,
           Vội đi đâu, khép lại kỷ niệm xưa,
           Nhẹ vấp phải ngày xanh một thủa,
           Hồ Gươm xanh sóng đỏ cánh phượng đùa...

           Nghe đêm đến,
           Chạm vào bước gió.
           Gió quẩn quanh lưu luyến gọi mùa.
           Trăng tiền kiếp mơ màng  nửa thức,
           Nhả mây buồn tiễn hạ đón thu mơ...

           Bưu điện bờ hồ, đồng hồ soi bóng,
           Sóng nhâp nhoà kéo ngược bước kim giây.
           Gió dìu dịu tháp rùa in trầm mặc.
           Tháng tấm về kỷ niệm sóng tràn đầy...

                   Nguồn: Hoàng hôn không yên lặng, NXB Văn học, Hà Nội, 2006

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

namkts57@gmail.com