Truyện ngắn dịch
       
Thơ
       
Thơ dịch Truyện ngắn khuyết danh Truyện ngắn Truyện dịch cực ngắn
       
2/3/12
THƠ DỊCH

Thôi Hiệu - 崔顥, Trung Quốc (*)

Hoàng Hạc lâu - 黃鶴樓

Nguyên bản

 

黃鶴樓
 
昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。

黃鶴一去不復返,

白雲千載空悠悠。

晴川歷歷漢陽樹,

芳草萋萋鸚鵡洲。

日暮
鄉關何處是,
煙波江上使人愁。

 Phiên âm

 Hoàng Hạc lâu
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu. 

Dịch thơ

Lầu Hoàng Hạc 
            Bản dịch của Tản Đà

Hạc vàng ai cưỡi đi đâu ?
Mà nay Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ.
Hạc vàng đi mất từ xưa,
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.
Hán Dương sông tạnh cây bày,
Bãi xưa Anh Vũ xanh dày cỏ non.
Quê hương khuất bóng hoàng hôn.
Trên sông khói sóng cho buồn lòng aỉ. 


                       Bản dịch của  Ngô Tất Tố 

Người xưa cưỡi hạc đã lên mây,
Lầu hạc còn suông với chốn này.
Một vắng hạc vàng xa lánh hẳn
Ngàn năm mây bạc vẩn vơ bay.
Vàng gieo bên Hán, ngàn cây hửng
Xanh ngắt châu Anh, lớp cỏ dày.
Trời tối quê nhà đâu tá nhỉ ?
Đầy sông khói sóng gợi niềm tây!


(*)  Thôi Hiệu 崔顥 (khoảng 704-754), người Biện Châu 汴州 (nay là tỉnh Hà Nam) đỗ tiến sĩ năm Khai Nguyên thứ 11 (723) làm quan đến chức Tư Huân viên ngoại lang. Thơ ông đến nay còn 14 bài, nổi tiếng với bài thơ Hoàng Hạc lâu. Truyền thuyết nói rằng, Lý Bạch đến Hoàng Hạc lâu đã thấy thơ Thôi Hiệu đề trên vách, đọc xong, vứt bút không làm thơ nữa!



Thôi Hộ - 崔護, Trung Quốc (*)

  
Đề đô thành nam trang - 題都城南莊

    

題都城南莊
 
去年今日此門中,
人面桃花相映紅。

人面不知何處去?

桃花依舊笑春風。

 

 Phiên âm


Đề đô thành nam trang
 
Khứ niên kim nhật thử môn trung,
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng.
Nhân diện bất tri hà xứ khứ,
Đào hoa y cựu tiếu xuân phong.

 

Dịch thơ

Thơ đề ở ấp phía nam đô thành 

                   Bản dịch của Tản Đà 
Năm xưa cửa ấy ngày này,
Hoa đào đua nở cho ai thêm hồng.
Nay đào đã quyến gió đông,
Mà nay người đẹpbềnh bồng nơi nao.

             Bản dịch của Hoàng Giáp Tôn
Ngày này năm ngoái tại cửa này
Người đẹp hoa đào ửng đỏ lây
Người đẹp biết về đâu chẳng thấy
Gió xuân đào cũ vẫn cười đây! 

  (*) Thôi Hộ 崔護 tự Ân Công 殷功, người Bắc Lăng đời Đường (nay là An Bình, Hà Bắc). Ông là một thi nhân đời Trung Đường khoảng niên đại Đường Đức Tông. Ông đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 12 (796), làm quan đến Lĩnh Nam tiết độ sứ. 
     Trong "Toàn Đường thi" thơ ông còn chép 6 bài,(số hiệu từ 368_26 đến 368_31)  trong đó "Đề đô thành nam trang" được lưu truyền rộng rãi nhất. Cũng chỉ có bài trên được dịch..

   Theo "Tình sử" của Phùng Mộng Long, Thôi Hộ nhân tiết thanh minh một mình đi chơi về phía nam đô thành, thấy một ấp trại chung quanh đầy hoa đào. Thôi Hộ gõ cửa xin nước uống, một người con gái mở cổng, hỏi tên họ rồi bưng nước đến, người con gái sắc đẹp đậm đà, duyên dáng, tình ý, dịu dàng kín đáo. Năm sau, cũng vào tiết thanh minh, Thôi Hộ lại đến tìm người cũ thì cửa đóng then cài, nhân đó mới đề lên cánh cửa bên trái bài thơ này. Người con gái xem thơ, nhớ thương rồi ốm chết. Chợt thôi Hộ đến, nghe tiếng khóc bèn chạy vào ôm thây mà khóc. Người con gái bỗng hồi tỉnh rồi sống lại. Ông bố bèn đem cô gái gả cho Thôi Hộ. Cũng từ điển này, người ta thường ví mặt người con gái đẹp với hoa đào.

  Nguồn: -  thivien.net .
               -  Toàn Đường thi

 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

namkts57@gmail.com