Truyện ngắn dịch
       
Thơ
       
Thơ dịch Truyện ngắn khuyết danh Truyện ngắn Truyện dịch cực ngắn
       
3/3/12

Chùm xỉa răng - Tần Đức Long

Chùm xỉa răng
Tần Đức Long
Vũ Phong Tạo
Từ phương nam trở về, Quảng Ngũ đem biếu lãnh đạo Vương một con chim. Con chim này khác hẳn những con chim thông thường, nên được gọi là chim xỉa răng. Quảng Ngũ nói:
- Con chim này có thể dùng để xỉa răng, xỉa răng rất dễ chịu.
Vừa nói, Quảng Ngũ bèn mời mọc lãnh đạo Vương ăn một miếng thịt. Lãnh đạo Vương kêu: "Sợi thịt giắt đầy răng rồi!". Quảng Ngũ bảo lãnh đạo Vương há miệng, vừa vẫy tay, chim xỉa răng đã bay lại. Chim xỉa răng bay đến bên mép lãnh đạo Vương. Loáng một cái, chim xỉa răng đã moi và ăn hết sạch những sợi thịt giắt trong các kẽ răng của lãnh đạo Vương. Hàm răng của lãnh đạo Vương trắng tinh, sảng khoái.
Lãnh đạo Vương rất vui, hỏi lai lịch của con chim xỉa răng. Quảng Ngũ nói:
- Chim xỉa răng sinh trưởng ở trong rừng nguyên thủy tại phương nam, chúng chuyên xỉa răng cho hổ. Hổ ăn thịt, cũng mắc răng. Hổ bèn há miệng, để cho chim xỉa răng ăn những bựa thịt giắt trong kẽ răng. Hổ rất dễ chịu, chim xỉa răng cũng có thịt ăn. Hổ không ăn thịt chim xỉa răng, chúng sống hòa thuận với nhau như bè bạn, kết thành liên minh đôi bên cùng có lợi.
Lãnh đạo Vương cười nói:
- Như thế, quả thật là một con chim quý báu!
Quảng Ngũ lại nói:
- Lần này, sếp cử em đi phương nam họp, em đã phát hiện ra chim xỉa răng ở chợ chim, cảm thấy rất ly kỳ quý hiếm, nên bèn đem về biếu sếp một con.
Lãnh đạo Vương nói:
- Rất hay! Đúng là một niềm vui! Đưa hóa đơn đây, mình ký duyệt chi cho, để cậu thanh toán.
Quảng Ngũ bèn lấy hóa đơn ra, đưa cho lãnh đạo Vương ký tên. Ký tên xong, lãnh đạo Vương lại nói:
- Thế này nhé! Mình cũng không có thời gian nuôi chim, cậu nuôi chim hộ mình nhé! Khi nào có tiệc tùng, mình ới cậu, cậu mang theo chim xỉa răng, cùng đi dự tiệc.
Quảng Ngũ nói:
- Lúc nào sếp gọi xin có ngay, sẵn sàng xỉa răng cho sếp mọi lúc mọi nơi!
Quảng Ngũ bèn đem chim xỉa răng về nhà mình, nuôi dưỡng chăm sóc cẩn thận, chuẩn bị sẵn sàng đi dự tiệc do sếp bày biện ra.
Quả nhiên, lãnh đạo Vương nhớ như in trong lòng đã có chim xỉa răng, nên đi đâu ăn, cũng đều gọi Quảng Ngũ, dặn cậu mang theo chim xỉa răng. Nhờ có chim xỉa răng góp vui, nên bữa tiệc nào cũng vui vẻ náo nhiệt không tài nào ngờ được, không tài nào tưởng tượng nổi. Lần nào, lãnh đạo Vương cũng muốn biểu diễn uống rượu bát to, ăn miếng thịt lớn, như thủ lĩnh hào kiệt của Lương Sơn Bạc. Lãnh đạo Vương ăn thịt, đều muốn thịt giắt răng, đều muốn chim xỉa răng bay đến biểu diễn. Lãnh đạo Vương ngửa mặt lên ghế nằm, há hốc miệng, để cho chim xỉa răng mổ răng như chim gõ kiến bắt sâu cho cây. Lãnh đạo Vương rất mãn nguyện, lim dim mắt, nửa mơ nửa tỉnh chìm vào tiên cảnh. Mọi người quây lại xem, nín thở thưởng thức màn biểu diễn của chim xỉa răng. Đồng thời, ai nấy cũng hơi lo lo, sợ nhỡ ra chim xỉa răng mổ mù mắt của lãnh đạo. Mỗi khi đến lúc này, mọi người đều bất giác vỗ tay nhiệt liệt.
Đương nhiên, lãnh đạo Vương chẳng những ăn thịt mà còn uống rượu. Uống rượu, thường có lúc say rượu. Lãnh đạo Vương uống say, Quảng Ngũ bèn phải chịu tội. Có lúc, mặc dầu lãnh đạo Vương không say, nhưng cũng muốn giả say. Lãnh đạo Vương giả vờ say, Quảng Ngũ càng phải chịu tội gấp nhiều lần. Có một lần, lãnh đạo Vương uống say rõ ràng, uống canh không uống vào trong miệng, mép chảy ròng ròng rất nhiều canh thịt. Quảng Ngũ vội vàng lau mép cho lãnh đạo Vương. Song, lãnh đạo Vương không cho cậu lau bằng khăn thơm, mà cứ một mực bảo cậu dùng lưỡi liếm. Quảng Ngũ cười cười, bèn áp sát vào mép của lãnh đạo Vương, liếm sạch sẽ mép của lãnh đạo Vương. Nhiều lúc, lãnh đạo Vương đòi Quảng Ngũ uống canh thịt mà sếp uống thừa, hơn nữa còn đòi Quảng Ngũ chép miệng suỵt soạt thành tiếng để tỏ đạt hiệu quả cao. Lãnh đạo Vương nói: "Mỗi lần nghe thấy tiếng người chép miệng, đều cảm thấy tự hào về cuộc sống vương giả ăn no mặc đẹp".
Những khi Quảng Ngũ chịu tội, chim xỉa răng thường đậu bên cạnh nhìn với ánh mắt lạnh sắc.
Quảng Ngũ thường hay lườm chim xỉa răng một cái, tỏ ra dở cười dở mếu.
Quảng Ngũ không chỉ chửi thầm mình một lần.
Quảng Ngũ cắn răng nhẫn nhục, chỉ có cách nhẫn nhục. Ai bảo mình cứ muốn sống quanh quẩn bên lãnh đạo? Muốn ăn bám vào lãnh đạo, thì phải làm một con chim xỉa răng!
Điện thoại của lãnh đạo Vương lại gọi đến. Lãnh đạo Vương lại thông báo cho Quảng Ngũ, mang theo chim xỉa răng, đi dự buổi tiệc quan trọng. Lãnh đạo Vương đặc biệt căn dặn, có một vị lãnh đạo lớn sẽ đích thân đến dự tiệc.
Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu của Quảng Ngũ. Quảng Ngũ khóa chặt cửa sổ, huấn luyện một khoa mục tăng cường cho chim xỉa răng. Cậu tin rằng, thông qua huấn luyện khoa mục này, trình độ tài nghệ của chim xỉa răng sẽ được vượt trội lên toàn diện.
Quảng Ngũ xách chim xỉa răng, đến phòng yến tiệc rất đúng giờ.
Quả nhiên, có một vị lãnh đạo lớn đã đến. Lãnh đạo lớn là lãnh đạo của lãnh đạo Vương, là vị Tổng lãnh đạo đã đề bạt lãnh đạo Vương. Lãnh đạo lớn đã nghe nói về chim xỉa răng, lần này thân hành đặc cách đến để khảo sát.
Rượu đã uống ba tuần, đã thưởng thức qua tám món đặc sản, lãnh đạo Vương ra hiệu chim xỉa răng đã có thể biểu diễn.
Lãnh đạo lớn vừa ăn thịt, vừa chuẩn bị sẵn tư thế, ngửa mặt, há hốc cái miệng rộng, chờ đợi chim xỉa răng bay đến xỉa răng. Quảng Ngũ bật ngón tay tanh tách, chim xỉa răng bèn bay lại, bay đến trước mặt vị lãnh đạo lớn, bay liệng mấy vòng, nhưng không xỉa răng cho lãnh đạo lớn. Bèn nghe thấy Quảng Ngũ nói:
- Chim xỉa răng đòi tiền biểu diễn cơ!
Lãnh đạo Vương vội móc túi, lấy ra tờ một trăm đồng (tương đương 200.000 đồng VN-ND) nhét vào túi áo của lãnh đạo lớn. Thấy vậy, chim xỉa răng hót vang một tiếng, chúc mỏ nhọn xuống, xỉa răng cho lãnh đạo lớn. Xỉa xong một chiếc răng, chim lại bay lên, lại bay liệng trong không trung. Lãnh đạo Vương lại vội vàng lấy ra một tờ một trăm đồng, nhét vào túi áo của lãnh đạo lớn. Thấy vậy, chim xỉa răng mới lại cúi mình, cắm đầu cắm cổ xỉa răng...
Chim xỉa răng thanh lý mười chiếc răng cho lãnh đạo lớn, thu được một ngàn đồng.
Lãnh đạo lớn hì hì cười lớn, vui mừng đến nỗi không mím được môi.
Lãnh đạo lớn đã quyết định cuỗm sạch luôn cả chim xỉa răng cùng Quảng Ngũ đi mất.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

namkts57@gmail.com