Truyện ngắn dịch
       
Thơ
       
Thơ dịch Truyện ngắn khuyết danh Truyện ngắn Truyện dịch cực ngắn
       
28/2/12

" Chạng vạng hoa đèn" - Phạm Ngọc San

Chùm thơ của Phạm Ngọc San trong "Chạng vạng hoa đèn" - NXB Hội nhà văn 2011.  

Nói với mộng bá vương

      “Trăm sông đổ một Biển Đông”
      Đã ngàn vạn đời tuôn chảy.
      Từ suối nhỏ Hà Giang,
      Đến kênh rạch Cà Mâu,
      Cuồn cuộn chiến công lừng lẫy…
      Tạo một Biển Đông.

      Sông suối Việt Nam hiền hòa,
      Từng trải bão giông.
      Đất nước cha ông
      Đâu dễ cướp!

      Tỉnh lại đi! Hỡi ý đồ xâm lược!
      Với Việt Nam,
      Sông nào cũng Bạch Đằng!
      Bến nào cũng Vạn Kiếp!
      Đất nào cũng Chi Lăng!
      Đảo nào cũng Gò Đống Đa vùi xác!
      Hạt phù sa nào cũng  nhọn sắc,
      Như cọc gỗ Bạch Đằng!
      Người dân nào cũng hiền như đất,
      Nhưng máu thấm sâu “Thất phu hữu trách”
      Khi nước lâm nguy!

      Tỉnh lại đi!
      Hỡi Mộng Bá vương!
      Vết xe đổ,
      Rêu chưa đủ xanh rì!

Dòng sông đi qua
“Xin đừng giết chết những dòng sông”

Dòng Sông nào tôi qua,
Ngàn năm bồi lở,
Đôi bờ
Xanh xanh bãi mía nương dâu...

Dòng sông nào qua tôi,
Đổi thay dâu bể ,
Hiền hòa,
Ngầm siết,
Kỳ ảo muôn mầu…
Ai chém dao xuống nước!
Ai sầu muộn nỗi đau!
Trầm tích nào xương Ngựa!
Trầm tích nào bùn nâu!
Nước chảy không rửa sạch. (*)
Con thuyền biết tới đâu?

Tự ngàn xưa chảy mãi,
Để gì cho đời sau.
Soi gương dòng sông ấy,
Mỗi người thấy mỗi màu!

Chảy qua tôi đọng lại,
Những đêm trắng đỏ au...

(*) “Trăm dơ lấy nước làm sạch…”

Lão giả
   (Hát nói)

Mây bay gió thoảng.
Cuộc đời như gió thoảng mây bay.
Nhớ ngày nào cha mẹ dắt tay,
Tô nét chữ “Nhân chi sơ bản thiện”.
Nay tóc bạc gối chồn tai điếc,
Nghĩa vụ đời tạm hết trả vay.
Lão giả an chi, nước nước mây mây…

Chút còn lại dành cho cháu chắt.
“Thiên trường địa cửu vô chung tất
Giả ngã trường tồn bất lão xuân” (*)
Cơ trời cũng hiểu chút nguyên căn,
Chẳng tự lấy hư vinh mà mê hoặc.
Cùng bè bạn vui trong thanh bạch.
Lấy tâm nhàn làm cốt cách tiêu dao.
Cây đời mãi mãi thanh tao.
                     
(*)Thơ Chu Mạnh Trinh. Có nghĩa là:
Trời đất lâu dài không chấm dứt
Giả sử ta sống mãi như mùa xuân không già

Nét thu quê

       Khói đồng chiều nâng hồn bay  theo gió. 
       Sắc vàng rơm- vàng ngõ bước chân say.
       Lối bập bềnh rơm óng - bập bềnh mây.
       Hương mùa vụ dư hương thu thôn dã.
       Gió thu hát đồng ca cùng gốc rạ.
       Sắc cải vàng ong óng bãi bồi sa.
       Nắng ru rín triền đê mươn mướt gió.
       Nét thu quê nhuộm tím khúc thu ca.

Mây mượn gió tạo muôn kỳ ảo

               Cả đời ngỡ cõng được mưa,
        Cả đời theo gió, đong đưa giữa trời.
               Trăm năm, vạn dáng kỳ khôi.
        Ngàn năm, nghĩa khí nổi trôi bọt bèo.
               Mây chiều chợ họp vắng teo.
        Rợp chiều nghiêng giấc liêu xiêu bụi trần.
               Nông sờ là dải sông Ngân.
        Mây khoe vạn sắc, chiều tần ngần mưa!
               Ngỡ ơn mưa móc nhặt thưa.
        Nơi thì nứt nẻ, chốn mưa trắng bờ.
               Thần nông nửa tỉnh nửa mơ,
        Mưa giăng lạc vụ, bơ vơ hạt buồn!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

namkts57@gmail.com