Truyện ngắn dịch
       
Thơ
       
Thơ dịch Truyện ngắn khuyết danh Truyện ngắn Truyện dịch cực ngắn
       
13/2/12

Bông Hoa Nhỏ - Pushkin


Bông Hoa Nhỏ
            Aleksandr Sergeyevich Pushkin

Tôi chợt thấy bông hoa trong trang sách
Bị bỏ quên khô héo hết mùi thơm
Bỗng tất cả tâm hồn tôi náo nức
Một ước mơ mộng tưởng lạ thường

Nó ở đâu, bao giờ, xuân nào nhỉ?
Và bông hoa nở có lâu không?
Bị ai hái, bàn tay quen hay lạ?
Và để vào đây có ý gì chăng?

Để kỷ niệm cuộc hẹn hò đằm thắm
Hay biệt ly chia sẻ đau thương,
Hay trong rừng, giữa đồng vắng lặng
Một mình đi dạo bước vấn vương?

Và chàng còn, và nàng còn sống
Và bây giờ lưu lạc đâu xa?
Hay cũng như hoa ai quên lãng
Họ đã tàn, đã héo, đã phôi pha?

                                                1828
                                                Thúy Toàn dịch

Bông Hoa Nhỏ
            Aleksandr Sergeyevich Pushkin


Bông hoa khô héo, không mùi,
Tôi thấy nó bị bỏ quên trong sách;
Tâm hồn tôi thì thầm lời mách
Về một giấc mơ kỳ lạ xa xôi:

Mùa xuân nào, hoa đã nở thắm tươi?
Được bao lâu, hương sắc của một thời?
Giờ úa tàn bởi tay quen hay lạ
Cớ gì hoa nằm tơi tả nơi đây?

Để nhớ về một cuộc gặp ngất ngây,
Hay đánh dấu buổi chia ly, tử biệt,
Cũng có thể đơn lẻ mình hoa biết
Giữa lặng thầm trên đồng rộng, rừng sâu?

Chàng với nàng giờ còn sống nơi đâu?
Tổ ấm nhỏ ở một nơi nào đó?
Hay cũng như bông hoa của họ
Đã héo tàn, không còn nữa mùi thơm?

(Dịch thơ lục bát)

Bông hoa khô héo không mùi
   Cớ chi vương vất, ngậm ngùi nơi đây?
Lãng quên trong sách bao ngày
   Tâm hồn tôi bỗng lắt lay nỗi sầu.
Mùa xuân nào, được bao lâu?
   Ơi bông hoa của sắc màu yêu thương?
Bây giờ tàn úa, khiêm nhường
   Bởi tay ai đã bất thường lãng quên?
Kỷ niệm cuộc gặp êm đềm,
   Hay là ly biệt, người quên mất người,
Có khi chỉ một hoa thôi
   Cứ thầm lặng giữa đất trời rộng sâu?
Chàng, nàng giờ sống nơi đâu?
   Trong xóm nhỏ bên chiếc cầu ái ân?
Hay là tình cũng phai dần,
   Như bông hoa, chẳng một lần đoái trông?

(Thu Hà dịch) - (www.svetahn.com)

1 nhận xét:

  1. Mời các bạn tham khảo một bản dịch khác:
    Bông hoa khô héo, không mùi,
    Tôi thấy nó bị bỏ quên trong sách;
    Tâm hồn tôi thì thầm lời mách
    Về một giấc mơ kỳ lạ xa xôi:

    Mùa xuân nào, hoa đã nở thắm tươi?
    Được bao lâu, hương sắc của một thời?
    Giờ úa tàn bởi tay quen hay lạ
    Cớ gì hoa nằm tơi tả nơi đây?

    Để nhớ về một cuộc gặp ngất ngây,
    Hay đánh dấu buổi chia ly, tử biệt,
    Cũng có thể đơn lẻ mình hoa biết
    Giữa lặng thầm trên đồng rộng, rừng sâu?

    Chàng với nàng giờ còn sống nơi đâu?
    Tổ ấm nhỏ ở một nơi nào đó?
    Hay cũng như bông hoa của họ
    Đã héo tàn, không còn nữa mùi thơm?



    (Dịch thơ lục bát)

    Bông hoa khô héo không mùi
    Cớ chi vương vất, ngậm ngùi nơi đây?
    Lãng quên trong sách bao ngày
    Tâm hồn tôi bỗng lắt lay nỗi sầu.
    Mùa xuân nào, được bao lâu?
    Ơi bông hoa của sắc màu yêu thương?
    Bây giờ tàn úa, khiêm nhường
    Bởi tay ai đã bất thường lãng quên?
    Kỷ niệm cuộc gặp êm đềm,
    Hay là ly biệt, người quên mất người,
    Có khi chỉ một hoa thôi
    Cứ thầm lặng giữa đất trời rộng sâu?
    Chàng, nàng giờ sống nơi đâu?
    Trong xóm nhỏ bên chiếc cầu ái ân?
    Hay là tình cũng phai dần,
    Như bông hoa, chẳng một lần đoái trông?

    (Thu Hà dịch)
    (www.svetahn.com)

    Trả lờiXóa

namkts57@gmail.com